ĐỖ PHỦ (712-770)
Các cụ đã dịch thơ của LÝ BẠCH,BẠCH CƯ DỊ...nếu quên mất ĐỖ PHỦ sẽ là một thiếu sót,vậy em xin giới thiệu bài thơ KHÚC GIANG 2,.Bài này ít được giới thiệu,cụ nào có cảm hứng thì dịch cho các cụ thưởng thức.Đọc bài thơ này lại nhớ tới DI CHÚC của BÁC,trong đó có câu NHÂN SINH THẤT THẬP CỔ LAI HI.
Nguyên tác: Đỗ Phủ
Nguyên tác: Đỗ Phủ
曲江二首 其二
杜甫 。
Khúc giang kỳ II
Triều hồi nhật nhật điển xuân y
Mỗi nhật giang đầu tận túy quy
Tửu trái tầm thường hành xứ hữu
Nhân sinh thất thập cổ lai hy
Xuyên hoa giáp điệp thâm thâm hiện
Ðiểm thủy thanh đình khoản khoản phi
Truyền ngữ phong quang cộng lưu chuyển
Tạm thời tương tống mạc tương vi
--Dịch nghĩa--
Trên sông Khúc *
Ngày ngày khi ở trong triều đình ra về ta đem cầm cái áo xuân để mua rượu.
Mỗi ngày, ta uống thật say ở đầu sông rồi mới trở về.
Nợ rượu thường thường ở nơi nào cũng có.
Người đời từ xưa đến nay ít ai được thọ tới bảy mươi tuổi
Nhiều con bươm bướm châm hoa thấp thoáng hiện,
Những con chuồn chuồn giỡn nước dập dờn bay,
Hãy nói cho mọi người biết rằng: theo thời gian phong cảnh đều thay đổi
Ta hãy tạm cùng nhau thưởng ngoạn, đừng nên để lở dịp.
* Khúc giang: sông Khúc ở gần thành Trường An, chổ ăn chơi rất phồn thịnh về đời nhà Đường
--Bản dịch của Tản Đà--
Sông Khúc
Khỏi bệ vua ra cố áo hoài
Bến sông say khướt, tối lần mai
Nợ tiền mua rượu đâu không thế?
Sống bảy mươi năm đã mấy người?
Bươm bướm luồn hoa phơ phất lượn
Chuồn chuồn rỡn nước lửng lơ chơi
Nhắn cho quang cảnh thường thay đổi
Tạm chút chơi xuân kẻo nữa hoài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét